Thẩm Hi liền đi tới chỗ hàng rào làm bằng gỗ để hóng gió và hát: Người con gái bé xinh đạp xe trên phố đông tà áo trắng bay bay lòng vui như nở hoa, bên cạnh cô là một bác to béo có cái bụng tròn vo trông hết sức đáng yêu. Đầu cô nhất thời nóng lên, đưa tay ra vỗ vỗ vào bụng của bác kia rồi hỏi “Đây là bụng của bác sao?”
Bác trai đang vén áo lên cho mát để lộ ra cái bụng tròn tròn kia thấy cô gái trẻ vỗ vào trên bụng mình liền cảm thấy kinh ngạc, trả lời bằng giọng hơi run: “Dĩ nhiên. . . . . .”
Thẩm Hi lại vỗ một cái nữa, thở ra một hơi toàn mùi rượu, hết sức chân thành hỏi: “Nếu đã là của bác . . . . . . thì bác nói cho cháu biết đã được mấy tháng rồi. . . . . .”
Cái gì mà mấy tháng rồi? Mặt của bác trai kia trong nháy mắt liền trở nên đỏ bừng, nhìn Thẩm Hi chằm chằm rồi lắp bắp nói: “Cô. . . . . . cô. . . . . .”
Ánh mắt của Thẩm Hi vẫn còn mơ màng, ngẫm nghĩ nghiên cứu cẩn thận về vấn đề này.
Hà Chi Châu tình cờ đi ngang qua, không cẩn thận liền nhìn thấy cách đó không xa có một cô gái đang nổi điên, vốn tính giả vờ như không biết cô mà tiếp tục đi luôn, nhưng đi được mấy bước vẫn nhịn không được mà quay trở lại. Kết quả là cô gái họ Thẩm này vẫn còn đang tiếp cận bác trai kia, mà ông ấy bị cô dọa sợ đến xanh mặt, ba chữ bệnh thần kinh từ trong miệng thốt ra cũng không lưu loát tí nào.
“Cô . . .đồ…thần kinh!”
[game coi quan gai xinh] [gai xinh han quoc]